Vương Đào cuối cùng cũng biết tại sao hắn chưa bao giờ nhìn thấy một chiếc ô tô nào chạy ra ngoài hay nghe thấy bất cứ điều gì trong suốt mười ngày hắn ở nhà.
Bên ngoài có ít người sống sót là một mặt, quan trọng hơn là cái đồ chơi này có năng lực thu hút zombie rất mạnh a!
Nếu phía sau xe có một đám zombie, hắn không thể dừng lại, càng đi nhanh, tiếng ồn sẽ càng lớn và càng có nhiều zombie chạy theo sau ... đó là một vòng lặp vô tận!
Nếu đường dễ đi, zombie chắc chắn sẽ không thể chạy nhanh hơn ô tô, nhưng những con đường này đầy chướng ngại vật, cản trở nghiêm trọng tốc độ lái xe, đặc biệt đôi khi cần phải tông vào một số chướng ngại vật trên đường, điều này không chỉ ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của xe mà còn gây ra tiếng ồn rất lớn ...
Nhìn thấy chiếc xe không những không kéo giãn khoảng cách với đám zombie, zombie sau lưng ngược lại càng ngày càng nhiều, Vương Đào biết mình đã có chút lỗ mãng rồi, lúc này lái ô tô, cho dù là đi về phía nơi ít người, y nguyên vẫn là quá nguy hiểm.
Tuy nhiên tình huống càng nguy hiểm, Vương Đào càng cảm thấy bình tĩnh hơn.
"Chỉ có thể thử thứ này một chút!"
Sau khi đi tới một con hẻm nhỏ, hắn đột nhiên phanh lại.
Sau đó cầm vũ khí lên, xuống xe, đóng cửa, một mạch mà thành.
Nhìn một đám zombie đen nghịt đằng sau, hắn lập tức đi vào một con hẻm nhỏ.
Mục tiêu của những con zombie này rất rõ ràng, chính là Vương Đào, ở sau khi Vương Đào tiến vào con hẻm nhỏ, bọn chúng liền xông vào đuổi theo.
Trong hẻm nhỏ, Vương Đào rẽ trái rẽ phải, sau khi chạy được khoảng nửa phút, mặc dù được che chắn bởi nhà cửa, hắn không nhìn thấy zombie, nhưng có thể nghe được động tĩnh ở khắp xung quanh.
Tay phải Vương Đào lóe lên, một chiếc ống tiêm không kim tiêm xuất hiện ở trong tay của hắn.
Dược tề Ẩn Nấp (trung): Sau khi tiêm vào, có thể ẩn giấu hơi thở (khí tức) của chính mình, không dễ bị zombie phát hiện, thời gian duy trì là 1 giờ, thời gian làm mới là 12 giờ. Nhắc nhở ấm áp: Sử dụng vào ban đêm để có hiệu quả tốt nhất
Không do dự chút nào, hắn vén tay áo lên, nhắm ngay vào cánh tay của mình rồi nhấn vào chốt mở của ống tiêm.
"Phốc phốc ~ "
Một cơn đau nhói rất nhẹ truyền tới, Vương Đào thậm chí còn không nhíu mày.
Hắn nhìn thấy biểu tượng trạng thái "Ẩn Nấp (trung)" xuất hiện ở bên dưới thanh máu của mình, theo sau là hai dòng chữ ----
"Thời gian duy trì: 59:59"
"Thời gian làm mới: 11:59:59 (Trong thời gian làm mới, sử dụng dược tề cùng loại không có hiệu quả)"
Chẳng mấy chốc, Vương Đào cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng trở nên lạnh đi, hơi thở cũng càng ngày càng chậm, tay chân cũng càng ngày càng nặng nề.
“…Thứ này chắc không có độc, phải không?”
Cảm nhận được sự thay đổi của bản thân, Vương Đào vẫn cảm thấy có chút bất an.
Tuy nhiên còn may, sau khoảng ba đến năm giây, nhiệt độ cơ thể của hắn không còn giảm nữa, hơi thở đã ổn định lại, tay chân chỉ hơi tê một chút, hoạt động không bị ảnh hưởng nhiều.
Mà thay đổi lớn nhất chính là Vương Đào ngửi thấy có mùi thối rữa toát ra từ trên người ... giống hệt mùi của zombie!
"Che giấu khí tức của chính mình chính là biến khí tức của chính mình thành khí tức của zombie? Để zombie tưởng mình là đồng loại? Điều này dường như không có gì sai cả..."
Sau khi Vương Đào tiêm Dược tề Ẩn Nấp xong, đại quân zombie thật giống như đã mất đi mục tiêu của mình vậy, động tĩnh xung quanh càng ngày càng nhỏ, chẳng mấy chốc thì không còn nghe thấy âm thanh gì nữa.
Vương Đào lấy hết dũng khí quay lại nhìn một lần nữa.
Chỉ thấy trong ngõ nhỏ, một đám zombie đứng ngơ ngác ở đó, dáng vẻ giống như có hơi ngỡ ngàng.
Vương Đào tới gần mấy bước, zombie không có phản ứng gì.
Vương Đào lại tiến tới gần thêm mấy bước, zombie vẫn không có phản ứng gì.
Thẳng tới khi Vương Đào đứng cách một con zombie ở gần nhất khoảng ba mét, con zombie đó cuối cùng mới nghiêng đầu qua, dùng đôi mắt như mắc bệnh đục thủy tinh thể kia nhìn Vương Đào.
Vương Đào làm xong chuẩn bị chạy bất cứ lúc nào, nhưng con zombie này cũng chỉ nhìn hắn một lát chứ cũng không có động tác gì.
Ở vào lúc khoảng cách là hai mét, con zombie này cuối cùng cũng động, tuy nhiên cũng không phải là công kích, mà là chậm rãi đi về phía Vương Đào.
Này không giống như là hành động khi zombie phát hiện con người, giống như là zombie cảm nhận được thứ gì, muốn tới xem một chút vậy.
Vương Đào không dám thử tiếp, dù sao ở trong ngõ nhỏ này còn có hơn trăm con zombie.
Hắn lập tức chạy bộ rời đi, đồng thời cố tình gây ra một số tiếng ồn.
Khi đám zombie nghe thấy tiếng bước đi, chúng lần lượt nhìn về phía bóng lưng Vương Đào, nhưng ngoại trừ một vài zombie lảng vảng đi theo hắn, những zombie khác đều không hề có động tác gì.
"Có vẻ như zombie không dựa vào một giác quan duy nhất để tìm kiếm con mồi mà là sự kết hợp của nhiều giác quan để đưa ra phán đoán toàn diện... trên người ta bây giờ đã biến mất mùi của con người, chỉ cần ta không tạo thành tiếng động quá lớn, những con zombie này chắc là sẽ không có hứng thú gì đối với ta ..."
Hắn đi ra từ một con hẻm khác và quay trở lại chiếc xe bán tải.
Xung quanh chiếc xe bán tải không có một con zombie nào, tất cả đều bị thu hút đi, Vương Đào lên xe và nổ máy.
Ông ~
Chiếc xe phát ra âm thanh ông ông.
Lần này hắn không dám lái quá nhanh, chiếc xe bán tải này còn mới, khi chạy ở tốc độ thấp tiếng ồn cũng không quá lớn, cộng thêm trên người hắn không có khí tức của con người, chắc chắn sẽ không thu hút quá nhiều sự chú ý đến từ zombie ...
Sau khi đi với tốc độ chậm lại, quả nhiên là an toàn hơn rất nhiều.
Cho dù có mấy con zombie nhìn thấy một chiếc ô tô đi ngang qua, đuổi theo hai bước đã không có quá nhiều hứng thú gì mà dừng lại, có lẽ từ trong góc nhìn của chúng, chúng chỉ nhìn thấy một con zombie đang lái xe?
...
Lãng phí nhiều thời gian như vậy, đồ tiếp tế sớm đã rơi xuống đất.
Còn may sau khi đồ tiếp tế rơi xuống đất sẽ xì ra một loại khói màu đỏ, xung quanh không có nhà cao tầng nên có thể nhìn thấy rõ khói.
"Ở hướng bắc, có thể đi đường vành đai ngoài!"
Nhìn thấy làn khói đỏ, Vương Đào lập tức lái xe về phía đường vành đai ngoài.
Trên đường vành đai ngoài, rõ ràng có ít phương tiện bị bỏ rơi hơn, zombie đương nhiên cũng ít hơn.
Vương Đào tăng tốc độ lên một chút, thậm chí còn cố ý giết chết hai con zombie lạc đàn.
"Thu được: Lưỡi Dao x1"
"Lưỡi Dao: Vật liệu chế tạo"
"Thu được: Hộp Thiếc x1"
"Hộp Thiếc: Vật liệu chế tạo"
Thu được hai cái vật liệu chế tạo mới, cũng thêm được 10 giọt máu.
Sau khi xác định tạm thời an toàn, Vương Đào lúc này mới có thời gian xem xét chiến lợi phẩm có được sau khi dùng xe đâm chết con nữ zombie gào thét lúc nãy.
"Dược tề Hét Lên (nhỏ): Trong vòng 10 phút sau khi sử dụng, có thể phát ra một tiếng hét chói tai và dài. Thời gian làm mới là 12 giờ. Nhắc nhở ấm áp: Sau khi hét lên sẽ tạo thành mức độ tổn thương nhất định đối với dây thanh âm, đề nghị không nói chuyện trong một ngày".
"Là thứ tốt! Zombie rất nhạy cảm với âm thanh, có thể vào thời khắc mấu chốt dụ chúng đi! Tuy rằng có một chút tác dụng phụ, nhưng không có hại!"
Vương Đào lập tức nghĩ tới rất nhiều tình huống có thể sử dụng Dược tề Hét Lên này, thậm chí có thể giăng bẫy, hét lên một tiếng thu hút zombie tới, sau đó giết chết từng con một...
Tuy nhiên bây giờ không phải thời điểm tự sướng, hắn nhanh chóng nhìn về phía vị trí sương mù màu đỏ.
"Chỗ đó ... chắc là vị trí của nhà máy nước! Có thể rẽ từ ngã tư chữ T phía trước..."
"Ừm?"
Tuy nhiên, sau khi rẽ vào ngã ba đường, Vương Đào đột nhiên cảm thấy một số âm thanh xào xạc trong khu rừng bên kia đường.
Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, con ngươi đột nhiên co rút lại.
Chỉ thấy một bóng đen khổng lồ cao hơn ba mét thấp thoáng trong rừng cây, hắn không nhìn thấy rõ dáng vẻ cụ thể như thế nào, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt đỏ rực và... "10000/10000"
Mười ngàn máu!